偈 jì 颂 sòng 一 yī 百 bǎi 四 sì 十 shí 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr 十 shí 六 liù - - 释 shì 广 guǎng 闻 wén
才 cái 有 yǒu 所 suǒ 重 zhòng , , 便 biàn 成 chéng 窠 kē 臼 jiù 。 。
山 shān 僧 sēng 只 zhǐ 管 guǎn 打 dǎ 开 kāi , , 诸 zhū 人 rén 只 zhǐ 管 guǎn 坐 zuò 断 duàn 。 。
暂 zàn 时 shí 安 ān 在 zài 暗 àn 窗 chuāng 前 qián , , 明 míng 日 rì 与 yǔ 君 jūn 重 zhòng 计 jì 算 suàn 。 。
偈颂一百四十二首 其二十六。宋代。释广闻。才有所重,便成窠臼。 山僧只管打开,诸人只管坐断。 暂时安在暗窗前,明日与君重计算。