俞 yú 公 gōng 达 dá 待 dài 制 zhì 挽 wǎn 辞 cí 其 qí 二 èr - - 释 shì 道 dào 潜 qián
东 dōng 吴 wú 佳 jiā 气 qì 久 jiǔ 氤 yīn 氲 yūn , , 果 guǒ 见 jiàn 雄 xióng 才 cái 出 chū 海 hǎi 滨 bīn 。 。
屡 lǚ 试 shì 干 gàn 将 jiàng 羌 qiāng 破 pò 胆 dǎn , , 忽 hū 摧 cuī 梁 liáng 木 mù 士 shì 沾 zhān 巾 jīn 。 。
人 rén 间 jiān 梦 mèng 断 duàn 黄 huáng 粱 liáng 熟 shú , , 天 tiān 上 shàng 楼 lóu 成 chéng 白 bái 玉 yù 新 xīn 。 。
零 líng 落 luò 山 shān 丘 qiū 今 jīn 古 gǔ 事 shì , , 情 qíng 钟 zhōng 我 wǒ 辈 bèi 谩 mán 伤 shāng 神 shén 。 。
俞公达待制挽辞 其二。宋代。释道潜。东吴佳气久氤氲,果见雄才出海滨。 屡试干将羌破胆,忽摧梁木士沾巾。 人间梦断黄粱熟,天上楼成白玉新。 零落山丘今古事,情钟我辈谩伤神。