庐 lú 山 shān 道 dào 中 zhōng 怀 huái 子 zi 瞻 zhān - - 释 shì 道 dào 潜 qián
谷 gǔ 口 kǒu 晴 qíng 云 yún 散 sàn 晓 xiǎo 光 guāng , , 鸟 niǎo 声 shēng 呼 hū 我 wǒ 渡 dù 横 héng 塘 táng 。 。
轻 qīng 明 míng 独 dú 爱 ài 桃 táo 花 huā 静 jìng , , 撩 liáo 乱 luàn 偏 piān 嫌 xián 柳 liǔ 絮 xù 狂 kuáng 。 。
处 chǔ 处 chù 丛 cóng 祠 cí 起 qǐ 箫 xiāo 鼓 gǔ , , 家 jiā 家 jiā 篱 lí 落 luò 动 dòng 耕 gēng 桑 sāng 。 。
去 qù 年 nián 今 jīn 日 rì 东 dōng 坡 pō 路 lù , , 拄 zhǔ 杖 zhàng 相 xiāng 将 jiāng 探 tàn 海 hǎi 棠 táng 。 。
庐山道中怀子瞻。宋代。释道潜。谷口晴云散晓光,鸟声呼我渡横塘。 轻明独爱桃花静,撩乱偏嫌柳絮狂。 处处丛祠起箫鼓,家家篱落动耕桑。 去年今日东坡路,拄杖相将探海棠。