次 cì 韵 yùn 升 shēng 师 shī 见 jiàn 招 zhāo 其 qí 一 yī - - 释 shì 道 dào 潜 qián
老 lǎo 去 qù 年 nián 光 guāng 知 zhī 几 jǐ 寻 xún , , 无 wú 端 duān 华 huá 发 fà 苦 kǔ 相 xiāng 侵 qīn 。 。
独 dú 怜 lián 碧 bì 眼 yǎn 平 píng 生 shēng 旧 jiù , , 未 wèi 改 gǎi 青 qīng 松 sōng 一 yī 寸 cùn 心 xīn 。 。
欲 yù 扣 kòu 禅 chán 关 guān 当 dāng 岁 suì 晏 yàn , , 肯 kěn 愁 chóu 溪 xī 路 lù 隔 gé 云 yún 深 shēn 。 。
相 xiāng 逢 féng 试 shì 探 tàn 梅 méi 花 huā 信 xìn , , 应 yīng 有 yǒu 香 xiāng 须 xū 擢 zhuó 碎 suì 金 jīn 。 。
次韵升师见招 其一。宋代。释道潜。老去年光知几寻,无端华发苦相侵。 独怜碧眼平生旧,未改青松一寸心。 欲扣禅关当岁晏,肯愁溪路隔云深。 相逢试探梅花信,应有香须擢碎金。