春 chūn 晚 wǎn 其 qí 一 yī - - 释 shì 道 dào 潜 qián
叠 dié 颖 yǐng 丛 cóng 条 tiáo 翠 cuì 欲 yù 流 liú , , 午 wǔ 阴 yīn 浓 nóng 处 chù 听 tīng 鸣 míng 鸠 jiū 。 。
儿 ér 童 tóng 赌 dǔ 罢 bà 榆 yú 钱 qián 去 qù , , 狼 láng 藉 jí 春 chūn 风 fēng 漫 màn 不 bù 收 shōu 。 。
春晚 其一。宋代。释道潜。叠颖丛条翠欲流,午阴浓处听鸣鸠。 儿童赌罢榆钱去,狼藉春风漫不收。