山 shān 居 jū 诗 shī 其 qí 十 shí 二 èr - - 释 shì 延 yán 寿 shòu
言 yán 行 xíng 相 xiāng 应 yìng 宜 yí 此 cǐ 地 dì , , 空 kōng 谈 tán 大 dà 隐 yǐn 也 yě 无 wú 端 duān 。 。
升 shēng 沉 chén 岐 qí 路 lù 非 fēi 他 tā 得 dé , , 生 shēng 熟 shú 根 gēn 机 jī 且 qiě 自 zì 看 kàn 。 。
瞋 chēn 火 huǒ 微 wēi 烟 yān 还 hái 渐 jiàn 息 xī , , 贪 tān 泉 quán 馀 yú 润 rùn 亦 yì 消 xiāo 乾 gān 。 。
平 píng 生 shēng 正 zhèng 直 zhí 须 xū 甘 gān 取 qǔ , , 虚 xū 幻 huàn 门 mén 中 zhōng 莫 mò 自 zì 瞒 mán 。 。
山居诗 其十二。宋代。释延寿。言行相应宜此地,空谈大隐也无端。 升沉岐路非他得,生熟根机且自看。 瞋火微烟还渐息,贪泉馀润亦消乾。 平生正直须甘取,虚幻门中莫自瞒。