再 zài 次 cì 韵 yùn 且 qiě 召 zhào 游 yóu 山 shān - - 饶 ráo 节 jié
劳 láo 生 shēng 扰 rǎo 扰 rǎo 苦 kǔ 推 tuī 迁 qiān , , 拟 nǐ 疏 shū 行 xíng 藏 cáng 细 xì 问 wèn 天 tiān 。 。
壮 zhuàng 岁 suì 同 tóng 尊 zūn 曲 qū 阜 fù 履 lǚ , , 老 lǎo 来 lái 几 jǐ 拍 pāi 洪 hóng 崖 yá 肩 jiān 。 。
自 zì 闻 wén 新 xīn 泽 zé 春 chūn 雷 léi 动 dòng , , 喜 xǐ 见 jiàn 清 qīng 诗 shī 蜀 shǔ 锦 jǐn 鲜 xiān 。 。
莫 mò 怪 guài 招 zhāo 呼 hū 玩 wán 花 huā 草 cǎo , , 要 yào 回 huí 皓 hào 首 shǒu 作 zuò 丁 dīng 年 nián 。 。
再次韵且召游山。宋代。饶节。劳生扰扰苦推迁,拟疏行藏细问天。 壮岁同尊曲阜履,老来几拍洪崖肩。 自闻新泽春雷动,喜见清诗蜀锦鲜。 莫怪招呼玩花草,要回皓首作丁年。