洪 hóng 善 shàn 庆 qìng 兴 xìng 祖 zǔ 偕 xié 访 fǎng 升 shēng 上 shàng 人 rén 即 jí 景 jǐng 次 cì 韵 yùn - - 顾 gù 禧 xǐ
地 dì 僻 pì 僧 sēng 栖 qī 隐 yǐn , , 茆 máo 庵 ān 曲 qū 径 jìng 通 tōng 。 。
云 yún 浮 fú 秋 qiū 水 shuǐ 白 bái , , 霞 xiá 夺 duó 蓼 liǎo 花 huā 红 hóng 。 。
野 yě 鸟 niǎo 当 dāng 窗 chuāng 下 xià , , 疏 shū 烟 yān 入 rù 画 huà 中 zhōng 。 。
采 cǎi 菱 líng 人 rén 未 wèi 散 sàn , , 归 guī 棹 zhào 且 qiě 从 cóng 容 róng 。 。
洪善庆兴祖偕访升上人即景次韵。宋代。顾禧。地僻僧栖隐,茆庵曲径通。 云浮秋水白,霞夺蓼花红。 野鸟当窗下,疏烟入画中。 采菱人未散,归棹且从容。