寄 jì 僧 sēng 珦 xiàng 潜 qián 山 shān - - 顾 gù 逢 féng
讲 jiǎng 道 dào 未 wèi 凋 diāo 零 líng , , 犹 yóu 堪 kān 续 xù 祖 zǔ 灯 dēng 。 。
谁 shéi 知 zhī 青 qīng 嶂 zhàng 里 lǐ , , 自 zì 有 yǒu 白 bái 头 tóu 僧 sēng 。 。
老 lǎo 貌 mào 松 sōng 根 gēn 石 shí , , 闲 xián 心 xīn 月 yuè 下 xià 冰 bīng 。 。
往 wǎng 来 lái 车 chē 马 mǎ 者 zhě , , 应 yīng 笑 xiào 倚 yǐ 枯 kū 藤 téng 。 。
寄僧珦潜山。宋代。顾逢。讲道未凋零,犹堪续祖灯。 谁知青嶂里,自有白头僧。 老貌松根石,闲心月下冰。 往来车马者,应笑倚枯藤。