颖 yǐng 川 chuān 客 kè 舍 shè - - 姚 yáo 揆 kuí
素 sù 琴 qín 孤 gū 剑 jiàn 尚 shàng 闲 xián 游 yóu , , 谁 shuí 共 gòng 芳 fāng 尊 zūn 话 huà 唱 chàng 酬 chóu 。 。
乡 xiāng 梦 mèng 有 yǒu 时 shí 生 shēng 枕 zhěn 上 shàng , , 客 kè 情 qíng 终 zhōng 日 rì 在 zài 眉 méi 头 tóu 。 。
云 yún 拖 tuō 雨 yǔ 脚 jiǎo 连 lián 天 tiān 去 qù , , 树 shù 夹 jiā 河 hé 声 shēng 绕 rào 郡 jùn 流 liú 。 。
回 huí 首 shǒu 帝 dì 京 jīng 归 guī 未 wèi 得 dé , , 不 bù 堪 kān 吟 yín 倚 yǐ 夕 xī 阳 yáng 楼 lóu 。 。
颖川客舍。唐代。姚揆。素琴孤剑尚闲游,谁共芳尊话唱酬。 乡梦有时生枕上,客情终日在眉头。 云拖雨脚连天去,树夹河声绕郡流。 回首帝京归未得,不堪吟倚夕阳楼。