法 fǎ 乐 lè 辞 cí 其 qí 五 wǔ - - 王 wáng 融 róng
春 chūn 枝 zhī 多 duō 病 bìng 夭 yāo , , 秋 qiū 叶 yè 少 shǎo 欣 xīn 荣 róng 。 。
心 xīn 骸 hái 终 zhōng 委 wěi 灭 miè , , 亲 qīn 爱 ài 暂 zàn 平 píng 生 shēng 。 。
长 cháng 风 fēng 吹 chuī 北 běi 陇 lǒng , , 迅 xùn 景 jǐng 急 jí 东 dōng 瀛 yíng 。 。
知 zhī 三 sān 既 jì 情 qíng 畅 chàng , , 得 dé 一 yī 乃 nǎi 身 shēn 贞 zhēn 。 。
法乐辞 其五。南北朝。王融。春枝多病夭,秋叶少欣荣。 心骸终委灭,亲爱暂平生。 长风吹北陇,迅景急东瀛。 知三既情畅,得一乃身贞。