山 shān 庭 tíng 春 chūn 日 rì 诗 shī - - 江 jiāng 总 zǒng
洗 xǐ 沐 mù 惟 wéi 五 wǔ 日 rì , , 栖 qī 迟 chí 在 zài 一 yī 丘 qiū 。 。
古 gǔ 楂 zhā 横 héng 近 jìn 涧 jiàn , , 危 wēi 石 shí 耸 sǒng 前 qián 洲 zhōu 。 。
岸 àn 绿 lǜ 开 kāi 河 hé 柳 liǔ , , 池 chí 红 hóng 照 zhào 海 hǎi 榴 liú 。 。
野 yě 花 huā 宁 níng 待 dài 晦 huì , , 山 shān 虫 chóng 讵 jù 识 shí 秋 qiū 。 。
人 rén 生 shēng 复 fù 能 néng 几 jǐ , , 夜 yè 烛 zhú 非 fēi 长 zhǎng 游 yóu 。 。
山庭春日诗。南北朝。江总。洗沐惟五日,栖迟在一丘。 古楂横近涧,危石耸前洲。 岸绿开河柳,池红照海榴。 野花宁待晦,山虫讵识秋。 人生复能几,夜烛非长游。