咏 yǒng 春 chūn 风 fēng 诗 shī - - 何 hé 逊 xùn
可 kě 闻 wén 不 bù 可 kě 见 jiàn , , 能 néng 重 chóng 复 fù 能 néng 轻 qīng 。 。
镜 jìng 前 qián 飘 piāo 落 luò 粉 fěn , , 琴 qín 上 shàng 响 xiǎng 馀 yú 声 shēng 。 。
咏春风诗。南北朝。何逊。可闻不可见,能重复能轻。 镜前飘落粉,琴上响馀声。