送 sòng 刘 liú 兵 bīng 曹 cáo 还 hái 陇 lǒng 山 shān 居 jū - - 皇 huáng 甫 fǔ 冉 rǎn
离 lí 堂 táng 徒 tú 宴 yàn 语 yǔ , , 行 háng 子 zǐ 但 dàn 悲 bēi 辛 xīn 。 。
虽 suī 是 shì 还 huán 家 jiā 路 lù , , 终 zhōng 为 wèi 陇 lǒng 上 shàng 人 rén 。 。
先 xiān 秋 qiū 雪 xuě 已 yǐ 满 mǎn , , 近 jìn 夏 xià 草 cǎo 初 chū 新 xīn 。 。
唯 wéi 有 yǒu 闻 wén 羌 qiāng 笛 dí , , 梅 méi 花 huā 曲 qū 里 lǐ 春 chūn 。 。
送刘兵曹还陇山居。唐代。皇甫冉。离堂徒宴语,行子但悲辛。 虽是还家路,终为陇上人。 先秋雪已满,近夏草初新。 唯有闻羌笛,梅花曲里春。