挽 wǎn 遂 suì 初 chū 陈 chén 尚 shàng 书 shū - - 王 wáng 义 yì 山 shān
到 dào 得 de 咸 xián 淳 chún 国 guó 步 bù 艰 jiān , , 几 jǐ 回 huí 抗 kàng 疏 shū 动 dòng 天 tiān 颜 yán 。 。
丈 zhàng 夫 fū 那 nà 肯 kěn 死 sǐ 牖 yǒu 下 xià , , 馀 yú 子 zi 从 cóng 教 jiào 活 huó 草 cǎo 间 jiān 。 。
有 yǒu 分 fèn 珠 zhū 厓 yá 终 zhōng 着 zhe 去 qù , , 无 wú 心 xīn 白 bái 发 fà 望 wàng 生 shēng 还 huán 。 。
故 gù 人 rén 目 mù 断 duàn 暮 mù 云 yún 处 chù , , 雾 wù 雨 yǔ 蒙 méng 蒙 měng 山 shān 外 wài 山 shān 。 。
挽遂初陈尚书。元代。王义山。到得咸淳国步艰,几回抗疏动天颜。 丈夫那肯死牖下,馀子从教活草间。 有分珠厓终着去,无心白发望生还。 故人目断暮云处,雾雨蒙蒙山外山。