归 guī 鸿 hóng 诗 shī - - 颜 yán 延 yán 之 zhī
昧 mèi 旦 dàn 濡 rú 和 hé 风 fēng , , 沾 zhān 露 lù 践 jiàn 朝 zhāo 晖 huī 。 。
万 wàn 有 yǒu 皆 jiē 同 tóng 春 chūn , , 鸿 hóng 雁 yàn 独 dú 辞 cí 归 guī 。 。
相 xiāng 鸣 míng 去 qù 涧 jiàn 汜 sì , , 长 cháng 江 jiāng 发 fā 江 jiāng 畿 jī 。 。
皦 jiǎo 洁 jié 登 dēng 云 yún 侣 lǚ , , 连 lián 绵 mián 千 qiān 里 lǐ 飞 fēi 。 。
长 zhǎng 怀 huái 河 hé 朔 shuò 路 lù , , 缅 miǎn 与 yǔ 湘 xiāng 汉 hàn 违 wéi 。 。
归鸿诗。南北朝。颜延之。昧旦濡和风,沾露践朝晖。 万有皆同春,鸿雁独辞归。 相鸣去涧汜,长江发江畿。 皦洁登云侣,连绵千里飞。 长怀河朔路,缅与湘汉违。