读 dú 史 shǐ 述 shù 其 qí 二 èr 十 shí 三 sān 谢 xiè 安 ān - - 魏 wèi 学 xué 洢 yī
安 ān 石 shí 东 dōng 山 shān 时 shí , , 优 yōu 游 yóu 丝 sī 与 yǔ 竹 zhú 。 。
以 yǐ 此 cǐ 理 lǐ 世 shì 务 wù , , 驯 xún 若 ruò 山 shān 中 zhōng 鹿 lù 。 。
当 dāng 其 qí 会 huì 新 xīn 亭 tíng , , 朝 cháo 野 yě 尽 jǐn 蓄 xù 缩 suō 。 。
从 cóng 容 róng 谐 xié 笑 xiào 间 jiān , , 不 bù 言 yán 使 shǐ 人 rén 服 fú 。 。
临 lín 风 fēng 每 měi 怀 huái 想 xiǎng , , 可 kě 人 rén 温 wēn 如 rú 玉 yù 。 。
读史述 其二十三 谢安。明代。魏学洢。安石东山时,优游丝与竹。 以此理世务,驯若山中鹿。 当其会新亭,朝野尽蓄缩。 从容谐笑间,不言使人服。 临风每怀想,可人温如玉。