读 dú 史 shǐ 述 shù 其 qí 十 shí 二 èr 阮 ruǎn 籍 jí - - 魏 wèi 学 xué 洢 yī
当 dāng 年 nián 竹 zhú 林 lín 中 zhōng , , 步 bù 兵 bīng 尽 jǐn 高 gāo 妙 miào 。 。
登 dēng 山 shān 赋 fù 英 yīng 雄 xióng , , 恸 tòng 哭 kū 兼 jiān 长 cháng 啸 xiào 。 。
却 què 令 lìng 两 liǎng 竖 shù 子 zǐ , , 代 dài 我 wǒ 解 jiě 人 rén 诮 qiào 。 。
此 cǐ 中 zhōng 深 shēn 意 yì 存 cún , , 醒 xǐng 人 rén 那 nà 能 néng 料 liào 。 。
吾 wú 有 yǒu 数 shù 斗 dǒu 酒 jiǔ , , 垒 lěi 块 kuài 可 kě 堪 kān 浇 jiāo 。 。
读史述 其十二 阮籍。明代。魏学洢。当年竹林中,步兵尽高妙。 登山赋英雄,恸哭兼长啸。 却令两竖子,代我解人诮。 此中深意存,醒人那能料。 吾有数斗酒,垒块可堪浇。