亭 tíng 山 shān - - 王 wáng 琥 hǔ
如 rú 盖 gài 亭 tíng 亭 tíng 矗 chù 镜 jìng 心 xīn , , 澹 dàn 蒸 zhēng 浓 nóng 发 fā 变 biàn 晴 qíng 阴 yīn 。 。
势 shì 凌 líng 万 wàn 仞 rèn 云 yún 霞 xiá 表 biǎo , , 地 dì 锁 suǒ 千 qiān 峰 fēng 紫 zǐ 翠 cuì 深 shēn 。 。
无 wú 忌 jì 旧 jiù 亭 tíng 基 jī 已 yǐ 没 méi , , 野 yě 翁 wēng 高 gāo 躅 zhú 客 kè 重 zhòng 寻 xún 。 。
郡 jùn 城 chéng 楼 lóu 阁 gé 瞻 zhān 来 lái 近 jìn , , 风 fēng 角 jiǎo 霜 shuāng 钟 zhōng 送 sòng 曙 shǔ 音 yīn 。 。
亭山。明代。王琥。如盖亭亭矗镜心,澹蒸浓发变晴阴。 势凌万仞云霞表,地锁千峰紫翠深。 无忌旧亭基已没,野翁高躅客重寻。 郡城楼阁瞻来近,风角霜钟送曙音。