泰 tài 山 shān 猎 liè 人 rén 石 shí 室 shì 遇 yù 仙 xiān 闻 wén 董 dǒng 双 shuāng 成 chéng 奏 zòu 《 《 云 yún 和 hé 》 》 笙 shēng 词 cí - - 唐 táng 五 wǔ 代 dài 小 xiǎo 说 shuō 中 zhōng 神 shén 仙 xiān 鬼 guǐ 怪 guài 诗 shī
淅 xī 沥 lì 复 fù 悠 yōu 溶 róng , , 诸 zhū 天 tiān 乐 lè 所 suǒ 宗 zōng 。 。
愔 yīn 愔 yīn 形 xíng 类 lèi 凤 fèng , , 冉 rǎn 冉 rǎn 势 shì 从 cóng 龙 lóng 。 。
片 piàn 触 chù 崚 léng 嶒 céng 碎 suì , , 声 shēng 飘 piāo 列 liè 缺 quē 重 zhòng 。 。
不 bù 辞 cí 歌 gē 一 yī 曲 qǔ , , 此 cǐ 会 huì 信 xìn 难 nán 逢 féng 。 。
泰山猎人石室遇仙闻董双成奏《云和》笙词。唐代。唐五代小说中神仙鬼怪诗。淅沥复悠溶,诸天乐所宗。 愔愔形类凤,冉冉势从龙。 片触崚嶒碎,声飘列缺重。 不辞歌一曲,此会信难逢。