还 huán 丹 dān 歌 gē 其 qí 四 sì - - 杨 yáng 行 xíng 真 zhēn 人 rén
世 shì 上 shàng 喧 xuān 喧 xuān 车 chē 马 mǎ 人 rén , , 红 hóng 颜 yán 绿 lǜ 鬓 bìn 不 bù 长 cháng 春 chūn 。 。
药 yào 术 shù 相 xiāng 传 chuán 万 wàn 甲 jiǎ 子 zǐ , , 学 xué 者 zhě 忙 máng 忙 máng 寻 xún 不 bù 真 zhēn 。 。
若 ruò 交 jiāo 个 gè 个 gè 识 shí 黄 huáng 芽 yá , , 世 shì 间 jiān 那 nà 得 de 有 yǒu 贫 pín 人 rén 。 。
还丹歌 其四。唐代。杨行真人。世上喧喧车马人,红颜绿鬓不长春。 药术相传万甲子,学者忙忙寻不真。 若交个个识黄芽,世间那得有贫人。