与 yǔ 崔 cuī 渥 wò 登 dēng 眺 tiào 江 jiāng 亭 tíng 赋 fù 长 zhǎng 韵 yùn - - 濮 pú 阳 yáng 人 rén
槛 kǎn 外 wài 征 zhēng 帆 fān 次 cì 第 dì 行 xíng , , 渔 yú 歌 gē 偏 piān 唱 chàng 《 《 竹 zhú 枝 zhī 》 》 声 shēng 。 。
荷 hé 翻 fān 水 shuǐ 面 miàn 真 zhēn 珠 zhū 碎 suì , , 柳 liǔ 扬 yáng 湾 wān 头 tóu 绿 lǜ 线 xiàn 轻 qīng 。 。
峦 luán 隐 yǐn 九 jiǔ 疑 yí 忘 wàng 去 qù 处 chù , , 泪 lèi 经 jīng 千 qiān 古 gǔ 转 zhuǎn 分 fēn 明 míng 。 。
寥 liáo 寥 liáo 日 rì 暮 mù 云 yún 空 kōng 淡 dàn , , 应 yīng 为 wèi 严 yán 妆 zhuāng 庙 miào 貌 mào 清 qīng 。 。
与崔渥登眺江亭赋长韵。唐代。濮阳人。槛外征帆次第行,渔歌偏唱《竹枝》声。 荷翻水面真珠碎,柳扬湾头绿线轻。 峦隐九疑忘去处,泪经千古转分明。 寥寥日暮云空淡,应为严妆庙貌清。