五 wǔ 言 yán 白 bái 话 huà 诗 shī 其 qí 十 shí 一 yī - - 缺 quē 名 míng 一 yī
从 cóng 头 tóu 捉 zhuō 将 jiāng 去 qù , , 顽 wán 骨 gǔ 不 bù 心 xīn 擎 qíng 。 。
虽 suī 然 rán 畜 chù 两 liǎng 眼 yǎn , , 终 zhōng 是 shì 一 yī 双 shuāng 盲 máng 。 。
向 xiàng 前 qián 黑 hēi 如 rú 漆 qī , , 直 zhí 掇 duō 入 rù 深 shēn 坑 kēng 。 。
沉 chén 沦 lún 苦 kǔ 海 hǎi 里 lǐ , , 何 hé 日 rì 更 gèng 逢 féng 明 míng ? ?
五言白话诗 其十一。唐代。缺名一。从头捉将去,顽骨不心擎。 虽然畜两眼,终是一双盲。 向前黑如漆,直掇入深坑。 沉沦苦海里,何日更逢明?