和 hé 人 rén 闻 wén 雁 yàn 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 王 wáng 圭 guī
塞 sāi 长 zhǎng 霜 shuāng 草 cǎo 白 bái , , 天 tiān 阔 kuò 夜 yè 云 yún 愁 chóu 。 。
影 yǐng 过 guò 空 kōng 江 jiāng 月 yuè , , 声 shēng 来 lái 别 bié 枕 zhěn 秋 qiū 。 。
乡 xiāng 音 yīn 何 hé 处 chǔ 托 tuō , , 客 kè 恨 hèn 几 jǐ 时 shí 休 xiū 。 。
况 kuàng 有 yǒu 冥 míng 飞 fēi 志 zhì , , 无 wú 为 wéi 弋 yì 者 zhě 求 qiú 。 。
和人闻雁二首 其二。宋代。王圭。塞长霜草白,天阔夜云愁。 影过空江月,声来别枕秋。 乡音何处托,客恨几时休。 况有冥飞志,无为弋者求。