秋 qiū 日 rì 晚 wǎn 晴 qíng - - 王 wáng 炎 yán
断 duàn 霞 xiá 缕 lǚ 脉 mài 浅 qiǎn 深 shēn 红 hóng , , 雨 yǔ 挟 xié 凉 liáng 来 lái 助 zhù 好 hǎo 风 fēng 。 。
心 xīn 厌 yàn 乱 luàn 蝉 chán 专 zhuān 美 měi 荫 yīn , , 目 mù 随 suí 高 gāo 鸟 niǎo 度 dù 晴 qíng 空 kōng 。 。
此 cǐ 身 shēn 尚 shàng 落 luò 功 gōng 名 míng 外 wài , , 生 shēng 理 lǐ 方 fāng 侵 qīn 念 niàn 虑 lǜ 中 zhōng 。 。
坐 zuò 到 dào 夜 yè 深 shēn 明 míng 月 yuè 上 shàng , , 秋 qiū 声 shēng 故 gù 故 gù 绕 rào 梧 wú 桐 tóng 。 。
秋日晚晴。宋代。王炎。断霞缕脉浅深红,雨挟凉来助好风。 心厌乱蝉专美荫,目随高鸟度晴空。 此身尚落功名外,生理方侵念虑中。 坐到夜深明月上,秋声故故绕梧桐。