春 chūn 日 rì 丛 cóng 桂 guì 书 shū 舍 shě 偶 ǒu 成 chéng 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 王 wáng 炎 yán
芳 fāng 草 cǎo 青 qīng 青 qīng 昼 zhòu 掩 yǎn 关 guān , , 倦 juàn 游 yóu 心 xīn 绪 xù 叹 tàn 重 chóng 山 shān 。 。
寒 hán 生 shēng 怪 guài 雨 yǔ 盲 máng 风 fēng 后 hòu , , 春 chūn 在 zài 斜 xié 阳 yáng 暮 mù 霭 ǎi 间 jiān 。 。
杜 dù 宇 yǔ 劝 quàn 人 rén 归 guī 小 xiǎo 隐 yǐn , , 桃 táo 花 huā 笑 xiào 我 wǒ 欲 yù 苍 cāng 颜 yán 。 。
腐 fǔ 儒 rú 未 wèi 解 jiě 谋 móu 生 shēng 理 lǐ , , 鱼 yú 蠹 dù 陈 chén 编 biān 不 bù 自 zì 闲 xián 。 。
春日丛桂书舍偶成二首 其一。宋代。王炎。芳草青青昼掩关,倦游心绪叹重山。 寒生怪雨盲风后,春在斜阳暮霭间。 杜宇劝人归小隐,桃花笑我欲苍颜。 腐儒未解谋生理,鱼蠹陈编不自闲。