次 cì 韵 yùn 谢 xiè 胡 hú 清 qīng 卿 qīng - - 王 wáng 炎 yán
殷 yīn 勤 qín 访 fǎng 我 wǒ 到 dào 山 shān 中 zhōng , , 一 yī 笑 xiào 依 yī 然 rán 尚 shàng 讳 huì 穷 qióng 。 。
气 qì 老 lǎo 绝 jué 非 fēi 年 nián 少 shào 锐 ruì , , 诗 shī 新 xīn 殊 shū 胜 shèng 旧 jiù 时 shí 工 gōng 。 。
剧 jù 谈 tán 不 bù 惜 xī 麈 zhǔ 尾 wěi 落 luò , , 归 guī 路 lù 难 nán 淹 yān 马 mǎ 首 shǒu 东 dōng 。 。
若 ruò 遇 yù 故 gù 人 rén 相 xiāng 借 jiè 问 wèn , , 为 wèi 言 yán 衰 shuāi 朽 xiǔ 学 xué 农 nóng 功 gōng 。 。
次韵谢胡清卿。宋代。王炎。殷勤访我到山中,一笑依然尚讳穷。 气老绝非年少锐,诗新殊胜旧时工。 剧谈不惜麈尾落,归路难淹马首东。 若遇故人相借问,为言衰朽学农功。