林 lín 园 yuán 晚 wǎn 霁 jì - - 韦 wéi 应 yìng 物 wù
雨 yǔ 歇 xiē 见 jiàn 青 qīng 山 shān , , 落 luò 日 rì 照 zhào 林 lín 园 yuán 。 。
山 shān 多 duō 烟 yān 鸟 niǎo 乱 luàn , , 林 lín 清 qīng 风 fēng 景 jǐng 翻 fān 。 。
提 tí 携 xié 唯 wéi 子 zǐ 弟 dì , , 萧 xiāo 散 sàn 在 zài 琴 qín 言 yán 。 。
同 tóng 游 yóu 不 bù 同 tóng 意 yì , , 耿 gěng 耿 gěng 独 dú 伤 shāng 魂 hún 。 。
寂 jì 寞 mò 钟 zhōng 已 yǐ 尽 jǐn , , 如 rú 何 hé 还 hái 入 rù 门 mén 。 。
林园晚霁。唐代。韦应物。雨歇见青山,落日照林园。 山多烟鸟乱,林清风景翻。 提携唯子弟,萧散在琴言。 同游不同意,耿耿独伤魂。 寂寞钟已尽,如何还入门。