精 jīng 舍 shè 纳 nà 凉 liáng - - 韦 wéi 应 yìng 物 wù
山 shān 景 jǐng 寂 jì 已 yǐ 晦 huì , , 野 yě 寺 sì 变 biàn 苍 cāng 苍 cāng 。 。
夕 xī 风 fēng 吹 chuī 高 gāo 殿 diàn , , 露 lù 叶 yè 散 sàn 林 lín 光 guāng 。 。
清 qīng 钟 zhōng 始 shǐ 戒 jiè 夜 yè , , 幽 yōu 禽 qín 尚 shàng 归 guī 翔 xiáng 。 。
谁 shuí 复 fù 掩 yǎn 扉 fēi 卧 wò , , 不 bù 咏 yǒng 南 nán 轩 xuān 凉 liáng 。 。
精舍纳凉。唐代。韦应物。山景寂已晦,野寺变苍苍。 夕风吹高殿,露叶散林光。 清钟始戒夜,幽禽尚归翔。 谁复掩扉卧,不咏南轩凉。