射 shè 雉 zhì - - 韦 wéi 应 yìng 物 wù
走 zǒu 马 mǎ 上 shàng 东 dōng 冈 gāng , , 朝 cháo 日 rì 照 zhào 野 yě 田 tián 。 。
野 yě 田 tián 双 shuāng 雉 zhì 起 qǐ , , 翻 fān 射 shè 斗 dòu 回 huí 鞭 biān 。 。
虽 suī 无 wú 百 bǎi 发 fā 中 zhōng , , 聊 liáo 取 qǔ 一 yī 笑 xiào 妍 yán 。 。
羽 yǔ 分 fēn 绣 xiù 臆 yì 碎 suì , , 头 tóu 弛 chí 锦 jǐn 鞘 qiào 悬 xuán 。 。
方 fāng 将 jiāng 悦 yuè 羁 jī 旅 lǚ , , 非 fēi 关 guān 学 xué 少 shào 年 nián 。 。
韬 tāo 弓 gōng 一 yī 长 cháng 啸 xiào , , 忆 yì 在 zài 灞 bà 城 chéng 阡 qiān 。 。
射雉。唐代。韦应物。走马上东冈,朝日照野田。 野田双雉起,翻射斗回鞭。 虽无百发中,聊取一笑妍。 羽分绣臆碎,头弛锦鞘悬。 方将悦羁旅,非关学少年。 韬弓一长啸,忆在灞城阡。