静 jìng 乐 lè 轩 xuān 喜 xǐ 成 chéng - - 张 zhāng 谔 è
山 shān 县 xiàn 为 wèi 官 guān 不 bú 见 jiàn 山 shān , , 一 yī 朝 zhāo 列 liè 嶂 zhàng 忽 hū 当 dāng 关 guān 。 。
抽 chōu 身 shēn 牒 dié 诉 sù 时 shí 舒 shū 眼 yǎn , , 领 lǐng 客 kè 杖 zhàng 藜 lí 聊 liáo 解 jiě 颜 yán 。 。
常 cháng 乐 lè 本 běn 来 lái 由 yóu 我 wǒ 静 jìng , , 倦 juàn 飞 fēi 每 měi 尔 ěr 愧 kuì 知 zhī 还 hái 。 。
莫 mò 嫌 xián 邑 yì 小 xiǎo 仍 réng 兼 jiān 陋 lòu , , 曾 céng 有 yǒu 涪 fú 翁 wēng 赏 shǎng 是 shì 间 jiān 。 。
静乐轩喜成。宋代。张谔。山县为官不见山,一朝列嶂忽当关。 抽身牒诉时舒眼,领客杖藜聊解颜。 常乐本来由我静,倦飞每尔愧知还。 莫嫌邑小仍兼陋,曾有涪翁赏是间。