安 ān 康 kāng 郡 jùn 夫 fū 人 rén 挽 wǎn 辞 cí 其 qí 一 yī - - 黄 huáng 裳 cháng
未 wèi 满 mǎn 中 zhōng 身 shēn 寿 shòu , , 尤 yóu 虚 xū 大 dà 国 guó 封 fēng 。 。
德 dé 明 míng 埋 mái 玉 yù 篆 zhuàn , , 魂 hún 冷 lěng 卧 wò 银 yín 龙 lóng 。 。
漳 zhāng 水 shuǐ 恨 hèn 涵 hán 月 yuè , , 秋 qiū 风 fēng 悲 bēi 入 rù 松 sōng 。 。
尘 chén 寰 huán 应 yīng 不 bú 住 zhù , , 无 wú 处 chǔ 访 fǎng 遗 yí 踪 zōng 。 。
安康郡夫人挽辞 其一。宋代。黄裳。未满中身寿,尤虚大国封。 德明埋玉篆,魂冷卧银龙。 漳水恨涵月,秋风悲入松。 尘寰应不住,无处访遗踪。