赠 zèng 吕 lǚ 梦 mèng 得 dé - - 黄 huáng 裳 cháng
壮 zhuàng 年 nián 场 chǎng 屋 wū 便 biàn 归 guī 休 xiū , , 趋 qū 向 xiàng 逍 xiāo 遥 yáo 独 dú 自 zì 游 yóu 。 。
贫 pín 后 hòu 谁 shéi 知 zhī 心 xīn 匪 fěi 石 shí , , 老 lǎo 来 lái 犹 yóu 更 gèng 气 qì 横 héng 秋 qiū 。 。
人 rén 无 wú 直 zhí 道 dào 君 jūn 难 nán 合 hé , , 诗 shī 有 yǒu 清 qīng 风 fēng 我 wǒ 怕 pà 酬 chóu 。 。
香 xiāng 爇 ruò 一 yī 炉 lú 经 jīng 一 yī 卷 juàn , , 红 hóng 尘 chén 应 yìng 是 shì 懒 lǎn 回 huí 头 tóu 。 。
赠吕梦得。宋代。黄裳。壮年场屋便归休,趋向逍遥独自游。 贫后谁知心匪石,老来犹更气横秋。 人无直道君难合,诗有清风我怕酬。 香爇一炉经一卷,红尘应是懒回头。