感 gǎn 旧 jiù 书 shū 呈 chéng 彭 péng 城 chéng 太 tài 守 shǒu - - 黄 huáng 裳 cháng
屈 qū 指 zhǐ 朋 péng 从 cóng 共 gòng 怆 chuàng 神 shén , , 不 bù 知 zhī 原 yuán 上 shàng 几 jǐ 回 huí 春 chūn 。 。
静 jìng 缘 yuán 老 lǎo 去 qù 忘 wàng 馀 yú 事 shì , , 乐 lè 自 zì 闲 xián 来 lái 得 de 故 gù 人 rén 。 。
云 yún 日 rì 虽 suī 牵 qiān 琳 lín 馆 guǎn 梦 mèng , , 旌 jīng 麾 huī 聊 liáo 慰 wèi 雪 xuě 窗 chuāng 身 shēn 。 。
老 lǎo 彭 péng 楼 lóu 下 xià 人 rén 安 ān 在 zài , , 千 qiān 古 gǔ 都 dū 归 guī 一 yī 笑 xiào 颦 pín 。 。
感旧书呈彭城太守。宋代。黄裳。屈指朋从共怆神,不知原上几回春。 静缘老去忘馀事,乐自闲来得故人。 云日虽牵琳馆梦,旌麾聊慰雪窗身。 老彭楼下人安在,千古都归一笑颦。