偶 ǒu 成 chéng 示 shì 道 dào 温 wēn - - 黄 huáng 裳 cháng
何 hé 当 dāng 归 guī 卧 wò 水 shuǐ 云 yún 乡 xiāng , , 不 bù 必 bì 功 gōng 名 míng 似 shì 子 zǐ 房 fáng 。 。
一 yī 黍 shǔ 精 jīng 华 huá 空 kōng 色 sè 大 dà , , 百 bǎi 年 nián 行 xíng 数 shù 古 gǔ 今 jīn 长 zhǎng 。 。
谁 shéi 知 zhī 扰 rǎo 扰 rǎo 还 hái 三 sān 得 dé , , 独 dú 向 xiàng 冥 míng 冥 míng 遣 qiǎn 两 liǎng 忘 wàng 。 。
少 shǎo 室 shì 山 shān 头 tóu 星 xīng 月 yuè 近 jìn , , 紫 zǐ 微 wēi 垣 yuán 下 xià 起 qǐ 天 tiān 香 xiāng 。 。
偶成示道温。宋代。黄裳。何当归卧水云乡,不必功名似子房。 一黍精华空色大,百年行数古今长。 谁知扰扰还三得,独向冥冥遣两忘。 少室山头星月近,紫微垣下起天香。