赠 zèng 张 zhāng 山 shān 人 rén - - 黄 huáng 裳 cháng
极 jí 数 shù 幽 yōu 人 rén 百 bǎi 尺 chǐ 松 sōng , , 岁 suì 寒 hán 枝 zhī 节 jié 引 yǐn 清 qīng 风 fēng 。 。
世 shì 途 tú 险 xiǎn 易 yì 抛 pāo 身 shēn 外 wài , , 人 rén 事 shì 荣 róng 枯 kū 落 luò 掌 zhǎng 中 zhōng 。 。
药 yào 有 yǒu 灵 líng 根 gēn 秋 qiū 转 zhuǎn 活 huó , , 面 miàn 多 duō 和 hé 气 qì 老 lǎo 犹 yóu 红 hóng 。 。
行 xíng 人 rén 借 jiè 问 wèn 生 shēng 前 qián 事 shì , , 何 hé 事 shì 天 tiān 津 jīn 久 jiǔ 未 wèi 通 tōng 。 。
赠张山人。宋代。黄裳。极数幽人百尺松,岁寒枝节引清风。 世途险易抛身外,人事荣枯落掌中。 药有灵根秋转活,面多和气老犹红。 行人借问生前事,何事天津久未通。