寄 jì 陈 chén 充 chōng 道 dào - - 黄 huáng 裳 cháng
性 xìng 才 cái 圆 yuán 了 le 便 biàn 相 xiāng 逢 féng , , 对 duì 面 miàn 还 hái 如 rú 一 yī 镜 jìng 中 zhōng 。 。
共 gòng 取 qǔ 醉 zuì 时 shí 聊 liáo 遣 qiǎn 兴 xìng , , 两 liǎng 忘 wàng 言 yán 处 chù 却 què 归 guī 空 kōng 。 。
纷 fēn 纷 fēn 绿 lǜ 发 fā 何 hé 妨 fáng 白 bái , , 扰 rǎo 扰 rǎo 黄 huáng 尘 chén 谩 mán 自 zì 红 hóng 。 。
松 sōng 竹 zhú 满 mǎn 林 lín 先 xiān 我 wǒ 去 qù , , 笑 xiào 谈 tán 谁 shuí 起 qǐ 坐 zuò 间 jiān 风 fēng 。 。
寄陈充道。宋代。黄裳。性才圆了便相逢,对面还如一镜中。 共取醉时聊遣兴,两忘言处却归空。 纷纷绿发何妨白,扰扰黄尘谩自红。 松竹满林先我去,笑谈谁起坐间风。