看 kàn 山 shān 亭 tíng 其 qí 二 èr - - 黄 huáng 裳 cháng
两 liǎng 边 biān 红 hóng 绿 lǜ 路 lù 深 shēn 深 shēn , , 叠 dié 怪 guài 堆 duī 奇 qí 出 chū 翠 cuì 岑 cén 。 。
莫 mò 道 dào 非 fēi 真 zhēn 窥 kuī 得 dé 破 pò , , 能 néng 侵 qīn 天 tiān 巧 qiǎo 似 shì 无 wú 心 xīn 。 。
看山亭 其二。宋代。黄裳。两边红绿路深深,叠怪堆奇出翠岑。 莫道非真窥得破,能侵天巧似无心。