虚 xū 亭 tíng 秋 qiū 月 yuè 为 wèi 实 shí 上 shàng 人 rén 作 zuò - - 守 shǒu 仁 rén
幽 yōu 庭 tíng 坐 zuò 虚 xū 寂 jì , , 月 yuè 出 chū 青 qīng 松 sōng 林 lín 。 。
流 liú 光 guāng 入 rù 禅 chán 户 hù , , 凉 liáng 思 sī 满 mǎn 衣 yī 襟 jīn 。 。
六 liù 根 gēn 净 jìng 无 wú 垢 gòu , , 万 wàn 境 jìng 亦 yì 消 xiāo 沈 shěn 。 。
荡 dàng 兹 zī 着 zhe 有 yǒu 想 xiǎng , , 快 kuài 我 wǒ 遗 yí 世 shì 心 xīn 。 。
浩 hào 歌 gē 《 《 秋 qiū 水 shuǐ 篇 piān 》 》 , , 聊 liáo 续 xù 寒 hán 山 shān 吟 yín 。 。
虚亭秋月为实上人作。明代。守仁。幽庭坐虚寂,月出青松林。 流光入禅户,凉思满衣襟。 六根净无垢,万境亦消沈。 荡兹着有想,快我遗世心。 浩歌《秋水篇》,聊续寒山吟。