送 sòng 温 wēn 庭 tíng 筠 yún 尉 wèi 方 fāng 城 chéng - - 纪 jì 唐 táng 夫 fū
何 hé 事 shì 明 míng 时 shí 泣 qì 玉 yù 频 pín , , 长 cháng 安 ān 不 bú 见 jiàn 杏 xìng 园 yuán 春 chūn 。 。
凤 fèng 皇 huáng 诏 zhào 下 xià 虽 suī 沾 zhān 命 mìng , , 鹦 yīng 鹉 wǔ 才 cái 高 gāo 却 què 累 lèi 身 shēn 。 。
且 qiě 尽 jǐn 绿 lǜ 醽 líng 销 xiāo 积 jī 恨 hèn , , 莫 mò 辞 cí 黄 huáng 绶 shòu 拂 fú 行 xíng 尘 chén 。 。
方 fāng 城 chéng 若 ruò 比 bǐ 长 cháng 沙 shā 路 lù , , 犹 yóu 隔 gé 千 qiān 山 shān 与 yǔ 万 wàn 津 jīn 。 。
送温庭筠尉方城。唐代。纪唐夫。何事明时泣玉频,长安不见杏园春。 凤皇诏下虽沾命,鹦鹉才高却累身。 且尽绿醽销积恨,莫辞黄绶拂行尘。 方城若比长沙路,犹隔千山与万津。