寄 jì 曾 céng 使 shǐ 君 jūn 昭 zhāo - - 赵 zhào 蕃 fān
溪 xī 山 shān 杖 zhàng 策 cè 过 guò 山 shān 林 lín , , 万 wàn 竹 zhú 千 qiān 梅 méi 可 kě 慰 wèi 心 xīn 。 。
已 yǐ 悟 wù 濠 háo 鱼 yú 真 zhēn 得 dé 计 jì , , 未 wèi 嫌 xián 郢 yǐng 曲 qū 谢 xiè 知 zhī 音 yīn 。 。
飞 fēi 腾 téng 要 yào 路 lù 终 zhōng 无 wú 那 nà , , 咫 zhǐ 尺 chǐ 春 chūn 风 fēng 且 qiě 细 xì 寻 xún 。 。
诗 shī 自 zì 空 kōng 青 qīng 受 shòu 山 shān 谷 gǔ , , 到 dào 公 gōng 探 tàn 讨 tǎo 益 yì 精 jīng 深 shēn 。 。
寄曾使君昭。宋代。赵蕃。溪山杖策过山林,万竹千梅可慰心。 已悟濠鱼真得计,未嫌郢曲谢知音。 飞腾要路终无那,咫尺春风且细寻。 诗自空青受山谷,到公探讨益精深。