梅 méi 落 luò 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 赵 zhào 蕃 fān
春 chūn 风 fēng 可 kě 是 shì 独 dú 嗔 chēn 梅 méi , , 不 bù 待 dài 飘 piāo 零 líng 着 zhe 雨 yǔ 催 cuī 。 。
我 wǒ 欲 yù 挽 wǎn 留 liú 无 wú 上 shàng 策 cè , , 戏 xì 拈 niān 落 luò 蕊 ruǐ 荐 jiàn 芳 fāng 醅 pēi 。 。
梅落二首 其一。宋代。赵蕃。春风可是独嗔梅,不待飘零着雨催。 我欲挽留无上策,戏拈落蕊荐芳醅。