亭 tíng 午 wǔ 欲 yù 过 guò 意 yì 复 fù 凄 qī 然 rán 偶 ǒu 引 yǐn 杯 bēi 酒 jiǔ 而 ér 沅 yuán 陵 líng 丈 zhàng 送 sòng 诗 shī 适 shì 至 zhì 因 yīn 走 zǒu 笔 bǐ 成 chéng 两 liǎng 绝 jué 并 bìng 呈 chéng 教 jiào 授 shòu 兄 xiōng 其 qí 一 yī - - 赵 zhào 蕃 fān
梅 méi 花 huā 玉 yù 立 lì 知 zhī 何 hé 许 xǔ , , 回 huí 首 shǒu 江 jiāng 东 dōng 日 rì 暮 mù 云 yún 。 。
白 bái 发 fà 萧 xiāo 萧 xiāo 不 bù 归 guī 去 qù , , 顾 gù 徵 zhēng 蛮 mán 语 yǔ 作 zuò 参 cān 军 jūn 。 。
亭午欲过意复凄然偶引杯酒而沅陵丈送诗适至因走笔成两绝并呈教授兄 其一。宋代。赵蕃。梅花玉立知何许,回首江东日暮云。 白发萧萧不归去,顾徵蛮语作参军。