亭 tíng 午 wǔ 欲 yù 过 guò 意 yì 复 fù 凄 qī 然 rán 偶 ǒu 引 yǐn 杯 bēi 酒 jiǔ 而 ér 沅 yuán 陵 líng 丈 zhàng 送 sòng 诗 shī 适 shì 至 zhì 因 yīn 走 zǒu 笔 bǐ 成 chéng 两 liǎng 绝 jué 并 bìng 呈 chéng 教 jiào 授 shòu 兄 xiōng 其 qí 二 èr - - 赵 zhào 蕃 fān
寒 hán 厅 tīng 冷 lěng 日 rì 不 bù 能 néng 暄 xuān , , 杯 bēi 酒 jiǔ 时 shí 须 xū 手 shǒu 自 zì 温 wēn 。 。
赖 lài 有 yǒu 好 hǎo 诗 shī 频 pín 送 sòng 我 wǒ , , 能 néng 教 jiào 病 bìng 眼 yǎn 洗 xǐ 眵 chī 昏 hūn 。 。
亭午欲过意复凄然偶引杯酒而沅陵丈送诗适至因走笔成两绝并呈教授兄 其二。宋代。赵蕃。寒厅冷日不能暄,杯酒时须手自温。 赖有好诗频送我,能教病眼洗眵昏。