自 zì 孟 mèng 津 jīn 舟 zhōu 西 xī 上 shàng 雨 yǔ 中 zhōng 作 zuò - - 韦 wéi 庄 zhuāng
秋 qiū 烟 yān 漠 mò 漠 mò 雨 yǔ 蒙 méng 蒙 méng , , 不 bù 卷 juǎn 征 zhēng 帆 fān 任 rèn 晚 wǎn 风 fēng 。 。
百 bǎi 口 kǒu 寄 jì 安 ān 沧 cāng 海 hǎi 上 shàng , , 一 yī 身 shēn 逃 táo 难 nàn 绿 lù 林 lín 中 zhōng 。 。
来 lái 时 shí 楚 chǔ 岸 àn 杨 yáng 花 huā 白 bái , , 去 qù 日 rì 隋 suí 堤 dī 蓼 liǎo 穗 suì 红 hóng 。 。
却 què 到 dào 故 gù 园 yuán 翻 fān 似 shì 客 kè , , 归 guī 心 xīn 迢 tiáo 递 dì 秣 mò 陵 líng 东 dōng 。 。
自孟津舟西上雨中作。唐代。韦庄。秋烟漠漠雨蒙蒙,不卷征帆任晚风。 百口寄安沧海上,一身逃难绿林中。 来时楚岸杨花白,去日隋堤蓼穗红。 却到故园翻似客,归心迢递秣陵东。