九 jiǔ 日 rì 登 dēng 瑶 yáo 台 tái 和 hé 李 lǐ 俨 yǎn 夫 fū 韵 yùn - - 王 wáng 翰 hàn
九 jiǔ 日 rì 携 xié 朋 péng 上 shàng 峻 jùn 台 tái , , 拟 nǐ 将 jiāng 笑 xiào 口 kǒu 酒 jiǔ 边 biān 开 kāi 。 。
天 tiān 长 cháng 落 luò 日 rì 摇 yáo 林 lín 麓 lù , , 野 yě 旷 kuàng 孤 gū 烟 yān 起 qǐ 草 cǎo 莱 lái 。 。
身 shēn 世 shì 飘 piāo 零 líng 容 róng 易 yì 老 lǎo , , 江 jiāng 山 shān 如 rú 此 cǐ 不 bù 常 cháng 来 lái 。 。
今 jīn 朝 zhāo 幸 xìng 忝 tiǎn 龙 lóng 山 shān 会 huì , , 醉 zuì 卧 wò 黄 huáng 花 huā 绣 xiù 作 zuò 堆 duī 。 。
九日登瑶台和李俨夫韵。元代。王翰。九日携朋上峻台,拟将笑口酒边开。 天长落日摇林麓,野旷孤烟起草莱。 身世飘零容易老,江山如此不常来。 今朝幸忝龙山会,醉卧黄花绣作堆。