题 tí 郝 hǎo 陵 líng 川 chuān 琼 qióng 花 huā 赋 fù 后 hòu - - 王 wáng 翰 hàn
后 hòu 土 tǔ 祠 cí 前 qián 春 chūn 未 wèi 归 guī , , 扬 yáng 州 zhōu 城 chéng 下 xià 塞 sāi 鸿 hóng 稀 xī 。 。
仙 xiān 人 rén 种 zhǒng 玉 yù 云 yún 迷 mí 洞 dòng , , 使 shǐ 客 kè 挥 huī 毫 háo 露 lù 湿 shī 衣 yī 。 。
共 gòng 道 dào 肝 gān 肠 cháng 如 rú 铁 tiě 石 shí , , 谁 shéi 知 zhī 咳 hāi 唾 tuò 有 yǒu 珠 zhū 玑 jī 。 。
茂 mào 陵 líng 属 shǔ 国 guó 诗 shī 虽 suī 好 hǎo , , 空 kōng 向 xiàng 羊 yáng 群 qún 看 kàn 雪 xuě 飞 fēi 。 。
题郝陵川琼花赋后。元代。王翰。后土祠前春未归,扬州城下塞鸿稀。 仙人种玉云迷洞,使客挥毫露湿衣。 共道肝肠如铁石,谁知咳唾有珠玑。 茂陵属国诗虽好,空向羊群看雪飞。