和 hé 陈 chén 克 kè 斋 zhāi 清 qīng 明 míng 登 dēng 瑶 yáo 台 tái 有 yǒu 感 gǎn 其 qí 一 yī - - 王 wáng 翰 hàn
曾 céng 将 jiāng 簿 bù 领 lǐng 上 shàng 仙 xiān 台 tái , , 今 jīn 日 rì 清 qīng 明 míng 偶 ǒu 独 dú 来 lái 。 。
接 jiē 步 bù 翠 cuì 藤 téng 摇 yáo 露 lù 下 xià , , 题 tí 名 míng 青 qīng 壁 bì 拂 fú 云 yún 开 kāi 。 。
自 zì 收 shōu 柏 bǎi 子 zi 归 guī 香 xiāng 鼎 dǐng , , 旋 xuán 拾 shí 松 sōng 花 huā 入 rù 酒 jiǔ 醅 pēi 。 。
如 rú 此 cǐ 山 shān 川 chuān 良 liáng 不 bù 恶 è , , 无 wú 端 duān 乡 xiāng 思 sī 更 gèng 难 nán 裁 cái 。 。
和陈克斋清明登瑶台有感 其一。元代。王翰。曾将簿领上仙台,今日清明偶独来。 接步翠藤摇露下,题名青壁拂云开。 自收柏子归香鼎,旋拾松花入酒醅。 如此山川良不恶,无端乡思更难裁。