寄 jì 山 shān 阴 yīn 蔡 cài 孟 mèng 陶 táo - - 叶 yè 兰 lán
寂 jì 寞 mò 望 wàng 山 shān 阴 yīn , , 愁 chóu 怀 huái 恨 hèn 转 zhuǎn 深 shēn 。 。
还 huán 家 jiā 添 tiān 白 bái 发 fà , , 为 wèi 客 kè 尽 jǐn 黄 huáng 金 jīn 。 。
城 chéng 冷 lěng 秋 qiū 砧 zhēn 急 jí , , 灯 dēng 昏 hūn 夜 yè 漏 lòu 沈 shěn 。 。
凄 qī 凉 liáng 孤 gū 馆 guǎn 里 lǐ , , 谁 shuí 识 shí 旅 lǚ 人 rén 心 xīn 。 。
寄山阴蔡孟陶。元代。叶兰。寂寞望山阴,愁怀恨转深。 还家添白发,为客尽黄金。 城冷秋砧急,灯昏夜漏沈。 凄凉孤馆里,谁识旅人心。