和 hé 指 zhǐ 挥 huī 兰 lán 花 huā 韵 yùn 其 qí 一 yī - - 陈 chén 谟 mó
名 míng 花 huā 消 xiāo 得 de 玉 yù 为 wèi 堂 táng , , 别 bié 占 zhàn 薰 xūn 风 fēng 六 liù 月 yuè 凉 liáng 。 。
西 xī 子 zǐ 冰 bīng 肌 jī 微 wēi 带 dài 酒 jiǔ , , 素 sù 娥 é 翠 cuì 袖 xiù 冷 lěng 含 hán 霜 shuāng 。 。
相 xiāng 辉 huī 喜 xǐ 接 jiē 貂 diāo 蝉 chán 近 jìn , , 共 gòng 醉 zuì 宜 yí 同 tóng 锦 jǐn 瑟 sè 傍 bàng 。 。
制 zhì 使 shǐ 高 gāo 吟 yín 清 qīng 且 qiě 丽 lì , , 彩 cǎi 云 yún 散 sàn 作 zuò 满 mǎn 城 chéng 香 xiāng 。 。
和指挥兰花韵 其一。元代。陈谟。名花消得玉为堂,别占薰风六月凉。 西子冰肌微带酒,素娥翠袖冷含霜。 相辉喜接貂蝉近,共醉宜同锦瑟傍。 制使高吟清且丽,彩云散作满城香。